- KHÔNG NGỦ NỔI
Linh mục Bach, Dòng Tên, đã kể lại chuyện sau dây chính ngài đã chứng kiến.
Trong một ký túc xá của một trường trung học ở Pháp. Tối đến, thầy giám thị đi soát các em coi đã về ngủ hết chưa, thì thấy một em 15 tuổi quỳ bên giường mình chưa ngủ. Thầy giám thị hỏi lý do sao chưa đi ngủ, còn quỳ đọc kinh, thì được em cho biết:
Chiều em đã đưa cỗ áo Đức Mẹ đứt cho người coi cổng khâu lại mà ông chưa trả, nên em chưa dám ngủ vì sợ chết bất ưng đêm nay, không có áo Mẹ trên ngực. Thầy giám thị khuyên em phó thác dâng mình cho Đức Mẹ rồi đi ngủ bằng an, sáng mai sẽ lấy áo Đức Mẹ. Nhưng em khóc và xin thầy giám thị liệu lấy áo Đức Mẹ về cho em kẻo em sợ không ngủ được. Thấy em có lòng mến Đức Mẹ và trông cậy vào áo Người thì chiều ý em, ra cổng lấy áo Đức Mẹ đưa lại cho em. Em nhận lấy cách vui vẻ sung sướng hôn kính quàng vào cổ, đọc một kinh dâng lại cho Mẹ rồi lên giường ngủ. Sáng mai khi hiệu chuông dậy, thầy giám thị liền đến giường cầm tay kéo thì ra em đã chết. Cả mình đã lạnh ngắt, mặt mày vui vẻ tươi tỉnh như khi còn sống, hai tay còn cầm chặt áo Đức Mẹ, chắc chắn Đức Mẹ đã thương bảo cho em cố gắng tìm áo Đức Mẹ để đeo vào cổ, vì Người chẳng muốn em chết khi không có áo của Người.
TRUYỆN KỂ VỀ MẸ
- MẸ GẬT ĐẦU
Trong lịch sử dòng Đaminh có ghi lại một tích chuyện tỏ ra Đức Mẹ thương yêu, bang trợ những con cái Đức mẹ là các thầy dòng Đaminh:
Tại Balê, có một bà quí phái đã giúp công của trong việc xây cất tu viện Đaminh, mệnh danh là Nhà Dòng Thánh Giacôbê. Khi tu viện đã hoàn thành, bà thường đến thông công với các thầy trong khi nguyện kinh Thần vụ, nhất là khi hát kinh Lạy Nữ Vương trước khi ngủ đêm. Muốn tỏ ra mình thương yêu con cái và trả công cho vị ân nhân, một tối kia, đang khi các tu sĩ hát kinh Lạy Nữ Vương, Đức Mẹ thân hiện ra cho bà quí phái xem thấy cử chỉ, nét mặt nhân từ của Người khi các tu sĩ xưng hô Người là Nữ Vương nhân lành…
Khi đến câu: “Chúng tôi con cháu Evà ở chốn lưu đầy, kêu đến cùng bà…” thì Đức Mẹ đặt Chúa Giêsu trên bàn thờ, sấp mình xuống đất cầu xin cho các tu sĩ. Khi hát câu: “Xin ghé mặt thương xem chúng tôi đến sau khỏi đầy” thì Đức Mẹ chỗi dậy âu yếm các tu sĩ đang đứng như thầm bảo họ: “Các con hãy xem, này là con Mẹ yêu dấu, các con hãy chiêm ngưỡng tôn nhan Người ở đời này, nhất là đời sau trên Thiên đàng.” Khi hát câu: “Ôi khoan thay, nhân thay, dịu thay, Thánh Maria trọn đời đồng trinh…” thì Đức Mẹ mỉm cười, gật đầu tỏ ý hài lòng và biến đi.
Đến sau, vị ân nhân đó thuật lại chuyện đã mắt thấy tai nghe để kích thích các tu sĩ Đaminh tăng bội tình yêu đối với Đức Mẹ.
Sau khi điều tra kỹ lưỡng, hội đồng chi dòng đã truyền ghi tích lạ đó vào lịch sử dòng để các phần tử dòng muôn đời ghi nhớ và thêm lòng kính mến Đức Mẹ, cậy trông vào Đức Mẹ, Đấng đã bảo vệ dòng từ buổi phôi thai.
ST!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét