Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012
Suy niệm với Lm Tường
Đường tự do-Chúa Nhật 1 Mùa Vọng, năm C 2012
Gọi là đường tự do vì không ai ép buộc người đó đi đường không muốn đi. Người đó tự chọn con đường đi riêng, tự làm chủ lấy mọi quyết định lớn nhỏ và tự thi hành ước muốn riêng tư và tất nhiên chịu trách nhiệm cho lời nói, hành động của cá nhân đó.
Mùa vọng là mùa nhìn lại lối sống, cách hành xử tự do của mỗi cá nhân tự chọn theo Chúa. Mùa vọng cũng là mùa mong đợi. Trông đợi gì? Không phải trông đợi người đi xa về. Cũng không phải trông đợi có đổi thay trong đời. Cũng không phải mong đợi ngày mai tươi sáng hơn. Thưa trông đợi đây chính là trông mong nhìn thấy thành quả của việc nhìn lại lối sống, cách ăn, nết ở của niềm tin Kitô trong những tháng qua. Nói cách khác mùa vọng là mùa xét mình xem, những ngày tháng qua, mình hành xử tự do niềm tin Kitô giáo tới mức nào. Xét mình qua hai khía cạnh mến Chúa, yêu tha nhân. Không ai bắt bạn tin điều bạn không muốn tin. Bởi niềm tin là tiếng đáp trả của bạn, đáp lại lời Thiên Chúa mời bạn tin theo, trở thành môn đệ Ngài. Bạn toàn quyền từ chối và toàn quyền đáp trả. Từ chối là bạn tự từ chối ơn phúc Chúa ban. Từ chối trở thành con cái Thiên Chúa nhân lành, yêu thương, bao bọc. Đáp trả lại tiếng gọi của Thiên Chúa bằng hành động tự nguyện tin theo. Tự do đáp trả sao nhiều khi còn cảm thấy bị ràng buộc thờ phượng Chúa ngày lễ Chúa Nhật. Tự do đáp trả sao nhiều khi còn cảm thấy mất tự do trong lối sống bạn ưa thích. Thưa tự do chọn lựa tin theo Chúa bao gồm cả việc tự chọn từ bỏ í riêng để nhận í Chúa làm gia nghiệp. Khi bạn cảm thấy tôn giáo ràng buộc bạn chính là lúc bạn đang phân vân, chưa dứt khoát rõ ràng trong tự do tin theo. Mùa vọng nhắc nhở bạn nhìn lại khắc khoải, phân vân, trong việc tin theo, để đi đến quyết định dứt khoát. Mùa vọng mời bạn nhìn lại giữa quyết tâm, tin theo, phó thác và những phân vân, ngại ngùng, ngập ngừng trong việc tin theo, tiến thêm trên con đường theo Chúa. Nhờ việc nhìn lại này giúp bạn nhân ra con đường bạn đang đi và nếu cần sửa đổi thì xin ơn dũng cảm.
Mùa vọng nhắc bạn nhìn đến miền đất Thiên Chúa hứa ban cho những ai trung tín trong lời nói, hành động bác ái với tha nhân. Miền đất hứa đã ban nhưng bạn phải tự mình bước từng bước tiến vào miền đất hứa. Không ai bước thay cho bạn, cũng không ai cõng vác bạn đến vùng đất đó. Bạn tự do chọn lựa bước đi hay quyết dịnh dừng chân tại chỗ. Bạn tự do ngồi chờ, vùng đất đó không trôi đến gần và thời giờ ngồi chờ là thời gian chết vì nó không dẫn bạn vào vùng đất hứa. Khi bạn bước đi từng bước Thiên Chúa cùng đồng hành với bạn, nhưng khi bạn ngồi chờ Thiên Chúa không cùng ngồi với bạn như thế phải chăng bạn chọn lối sống cô đơn. Vùng đất hứa là vùng đất mới, nơi tốt hơn vùng đất cũ nên trên đường tiến về vùng đất mới bạn không cần phải khuân vác mang theo nhiều thứ lỉnh kỉnh, không cần thiết cho việc đi đường. Muốn tiến nhanh và bớt mệt mỏi bạn cần mang theo hành trang vừa đủ, cần thiết cho chuyến đi. Mang nhiều hành trang vừa làm chậm bước chân, lại không cần dùng đến như thế vừa uổng công, vất vả lại chẳng ích chi. Tất cả những chọn lựa đó bạn đều có quyền tự do chọn lựa cho chuyến lữ hành của mình. Ai cũng biết và tin cuộc sống này là cuộc sống tạm bợ, nhưng mấy ai đủ can đảm học từ bỏ vật chất tạm bợ để được thảnh thơi hơn. Chọn mang nhiều hành trang trên chuyến lữ hành chính là chọn tin vào tài gánh vác, trí giỏi xoay sở của mình. Chọn lối sống đơn giản, ít hành trang trong chuyến đi chính là chọn phó thác, đặt niềm tin tưởng vào Thiên Chúa.
Chúc bạn can đảm học biết từ bỏ tạm bợ trần thế và tha thiết với những gì là trường cửu. Đó là cách chuẩn bị trọn lành đón Đức Kitô hài nhi vào tâm hồn bạn.
Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org
Đợi Trông
Chúa nhật 1 mùa vọng, năm C
Người ta thường hiểu chờ đợi hoặc là đứng hay ngồi chờ mà không làm gì hết. Không phải thế. Có hai cách chờ. Một là tích cực. Hai là tiêu cực. Cả hai đều phải làm việc.
Chờ tiêu cực khi ngày đêm lo vật lộn với cuộc sống mà quên phần tâm linh.
Chờ tích cực khi biết chuẩn bị cho cả hồn lẫn xác. Nghiêng hơn về tâm linh, phần hồn, nghĩa là dành nhiều thời gian, công sức cho phần linh hồn hơn phần xác.
Nhìn chung đại đa số thích chuẩn bị trang trí bên ngoài mà ít chú tâm, hay không quan tâm đến tâm linh. Số khác luôn chờ phút chót nên hấp tấp, vội vã.
Thương gia mong Giáng Sinh đến bán hàng, kiếm thêm lợi nhuận. Đi trước phụng vụ Giáo Hội, quảng cáo quà Giáng Sinh.
Công nhân chờ Giáng Sinh đến hưởng những ngày nghỉ dài cuối tuần và các bữa tiệc linh đình.
Học sinh mong Giáng Sinh đến vì đó là kì nghỉ dài nhất trong năm. Thi cử không còn là mối lo. Hè đến tha hồ vui chơi. Hơn nữa các em còn nhận nhiều quà Giáng Sinh.
Tích cực
Ngày xưa dân Chúa chờ mong Đấng Cứu Thế sinh ra vì đó là dấu chỉ ơn cứu độ đến gần. Chúa thực hiện lời hứa khi Đức Trinh Nữ Maria nói hai tiếng xin vâng. Từ giờ phút đó Đấng Thiên Sai đến cư ngụ giữa dân Ngài.
Kitô hữu có vẻ sống bình thường như mọi người. Thực ra họ trông chờ ơn đặc biệt. Món quà bình an nội tâm Chúa ban cho tâm hồn thiện tâm. Câu ca vang dậy không trung của thiên thần mừng Chúa Giáng Sinh loan báo món quà thiên quốc.
Học biết mình
Kitô hữu chuẩn bị đón Giáng Sinh, không phải chỉ bề ngoài, vật chất mà chú trọng nội tâm, uốn nắn tâm hồn ngay thẳng. Thiện tâm đón nhận bình an. Nhờ chuẩn bị kĩ, Kitô hữu học hỏi, nhận biết thêm về chính mình, mục đích cuộc đời, mối liên hệ mình với tha nhân và với Chúa. Học có lúc đúng, khi sai, thành công pha lẫn thất bại. Học cách sống khiêm nhường.
Con người khao khát và vui thích đào sâu kiến thức vũ trụ quanh mình; trái lại rất sợ học biết về chính mình. Một số kinh hoàng khi biết chân tướng thật của mình. Họ tìm cách chối bỏ, bao che, khỏa lấp con người bé nhỏ, tầm thường, tài mọn. Chối bỏ sự thật nên sống trong ảo vọng, xa vời thực tế. Trái lại tâm hồn thiện tâm chấp nhận sự thật đời mình. Chọn lối sống khiêm nhường đón nhận cái nhỏ bé, yếu đuối, tiến lên. Đức Maria gương mẫu khiêm nhường. Kinh Magnificat, Mẹ tự nhận nữ tì hèn mọn.
Chúa chờ ta
Lòng người thay đổi bất thường. Xưa kia tổ phụ, cha ông chúng ta mòn mỏi, mong chờ Chúa đến. Đáp lại lòng mong đợi. Chúa đến, sinh nơi hang lừa, làm người ngự giữa chúng sinh, ban bình an và đón nhận toàn dân. Do kiêu ngạo con người đã chối Chúa còn đòi thoái ngôi, đổi vị.
Chúa từ trời cao, xuống thế, nhận thân phận con người.
Loài người lánh mặt, từ chối Chúa.
Chúa đến sanh nơi đồng hoang, hèn mọn, bé thơ, nghèo nàn.
Loài người ra tay, xua đuổi. Đón kẻ nghèo, hèn không được danh cũng chẳng có lợi.
Khi lòng người hướng về lợi danh, sẽ coi trọng lợi danh.
Khi lòng người hướng về vật chất, sẽ coi trọng vật chất.
Khi lòng người hướng về tinh thần, sẽ coi trọng tinh thần.
Khi lòng người hướng về thần linh, sẽ coi trọng thần linh
Đức Kitô
Đức Kitô ngồi đồng bàn với người thu thuế. Người ta kết án Ngài ham ăn. Ngài mở mắt người mù. Người ta nói Ngài phạm luật. Ngài trừ quỉ. Người ta nói Ngài là tướng quỉ ngụy trang.
Xưa kia Ngài giảng dậy trong đền thờ. Người ta hỏi ai cho phép trước khi đuổi khỏi đền thờ. Ngày nay nhân danh tự do tín ngưỡng. Người ta cấm đọc kinh, treo ảnh tượng Ngài nơi công cộng. Cá nhân đuổi Ngài ra khỏi tâm hồn. Trong gia đình hình mỹ nhân, tài tử thay ảnh Ngài.
Đức Kitô mong chờ con người nghĩ lại, đổi mới, nhận ơn Ngài ban.
Đức Kitô kiên nhẫn chờ ta quay về, nhận ra Ngài ở giữa chúng ta.
Người ta không nhìn nhận Con Chúa hạ sanh nơi máng cỏ hèn mọn. Người ta không muốn tất cả mọi người được hưởng ơn cứu độ. Người ta muốn ơn cứu độ dành riêng cho một dân tộc, cho dân riêng Ngài tuyển chọn. Ngài, trái lại, ban ơn cứu độ, tha tội, mời gọi mọi người làm con Chúa, anh chị em với nhau. Vì thế người ta coi thường ơn Ngài ban. Những gì mình có mà thiên hạ khát khao không được người ta mới hãnh diện, khoe ra. Ai cũng có, cũng được ban cho thì cái hãnh diện kia với họ, không còn giá trị to lớn nữa.
Loài người ơi
Loài người ơi, đừng coi thường giá trị ơn Chúa ban. Con người không thể định giá trị cao thấp ơn Chúa. Loài người chỉ biết lãnh nhận và dâng lời tạ ơn. Thiên Chúa là Đấng duy nhất tạo tác ơn, ban phát ơn.
Một mình Ngài xác định sức mạnh, giá trị, uy quyền ơn Ngài tác tạo. Người khiêm nhường luôn coi trọng ơn Chúa. Ơn vượt trên trí hiểu nên vui mừng đón nhận trong tâm tình cảm tạ, tri ân.
Lm Vũđình Tường
Lm Vũ Đình Tường- Vietcatholic.net
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét