Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

St. Martin de Porres




“Anh giận dữ phải lẽ lắm, nhưng cơn giận có thể gia tăng cơn bệnh của anh. Hãy dùng món ăn anh thích này đi và tôi sẽ thoa bóp chân cho anh.”
Đó là lời phát ra từ cửa miệng thánh Martinô Porres nói với một bệnh nhân đang giận dữ với ngài.
NGÀY 3-11: MỪNG LỄ THÁNH MARINÔ PORRES (1579-1639), VỊ TU SĨ DA MẦU DÒNG ĐAMINH, MẪU GƯƠNG SÁNG CHÓI NHẤT CỦA ĐỨC BÁC ÁI.
Sinh tại thành Lima, nước Pêru, cha là một hiệp sĩ người Tây Ban Nha và mẹ là một nô lệ da đen Panama. Thoạt tiên, cha đã bỏ mặc Martinô, mẹ cùng người em gái mà chẳng cung cấp gì, để họ đã phải sống cực khổ.
Rồi Martinô lớn lên, trở thành người rất đạo hạnh và tốt lành. Khi 12 tuổi, cậu được gởi tới học nghề kinh doanh với một thợ hớt tóc, cũng học biết cách chữa nhiều thứ bệnh. Sau cùng, cha của Martinô cũng quyết định chu cấp cho con trai mình ăn học. Tuy nhiên, Martinô lại dâng mình phụng sự Thiên Chúa trong hội dòng Đa Minh. Thầy Martinô Porres chẳng bao lâu đã chứng tỏ là một tu sĩ tuyệt vời. Không ai tốt lành, thánh thiện và vâng phục hơn thầy Martinô!
Thầy đã phục vụ các anh em đồng tu với nghề hớt tóc và y tế, lãnh trách nhiệm phân phát thức ăn cho những người nghèo khổ đến xin của bố thí trước cổng nhà dòng, thiết lập một trại mồ côi và một bệnh viện, và đã săn sóc những người đau yếu trong thành phố Lima. Chẳng mấy chốc, Martinô Porres trở nên nổi tiếng về lòng bác ái đối với những người nghèo khổ và đau bệnh. Mọi người trong thành Lima ngưỡng mộ thầy vì đời sống thánh thiện, đều tìm đến với thầy mỗi khi đau yếu. Thầy yêu mến tất cả mọi người như những anh chị em trong Chúa Kitô. Người ta đã tặng những số tiền lớn cho vị tu sĩ đáng yêu và tốt lành này để thầy làm những công việc từ thiện. Họ nhận thấy Martinô Porres tổ chức những công việc bác ái thật tốt đẹp.
Thậm chí cả đến những con vật cũng được vị thánh có tấm lòng vàng này quan tâm săn sóc. Thầy có lần xin lỗi một đàn chuột tới kiếm thức ăn: “Thật tội nghiệp! Những chú chuột bé bỏng nghèo hèn này không đủ ăn!” Trong căn nhà của cô em gái mình, Martinô Porres đã giữ một “chỗ dành cho những chú chó và những chú mèo lang thang.”
Dù được nổi danh ở Lima, thầy vẫn luôn luôn sống rất khiêm tốn. Thực sự, thầy tự gọi mình bằng danh xưng “thầy chổi cùn.” Sau khi qua đời ngày 3-11-1639, các giám mục và các quý tộc trong thành Lima đã tới đưa xác vị thánh đáng yêu về nơi an nghỉ cuối cùng, và không ngớt tôn vinh một tu sĩ khiêm tốn và thánh thiện.
Trong buổi lễ phong thánh (6-5-1962), Ðức Giáo Hoàng Gioan XXIII đã có lời nhận xét về Thánh Martino Porres như sau: “Ngài đã tha thứ lỗi lầm của người khác. Ngài đã quên đi những xúc phạm thật cay đắng, vì cho rằng ngài đáng phải phạt vì những tội lỗi của chính mình. Ngài cố gắng hết sức để đền bù các lỗi lầm ấy; ngài an ủi bệnh nhân một cách trìu mến; ngài cung cấp thực phẩm, quần áo và thuốc men cho người nghèo; ngài giúp đỡ các nông dân và người da đen, cũng như những người mang hai dòng máu mà thời ấy thường coi là nô lệ: do đó ngài xứng đáng với cái tên mà người ta thường gọi là ‘Martin Nhân Hậu.’”
Cha trên trời của chúng ta không phân biệt hay ưu tiên những người da trắng hoặc da mầu, mà Người nhìn thấu tâm hồn chúng ta. Chúng ta hãy nài xin thánh Martinô Porres ban cho chúng ta lòng yêu mến tha nhân của ngài. Thánh nhân sẽ giúp chúng ta nhận thấy hết thảy mọi người thuộc mọi sắc tộc, mọi quốc gia và mọi tôn giáo đều là con cái Thiên Chúa.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét